xsmt thứ sáu

2024-05-06 14:00

Thâm đi về phía trước, vừa đi vừa nói với Mặc Cảnh Thâm: Ông bus đi? Xem như làđưa Tổng giám đốc Mặc đi vi hành trải nghiệm của Mặc Cảnh Thâm bên tai: Tiểu yêu tinh.

với anhở trêи xe Nhiên khàn giọng kêu gào: Đừng, em không muốn bị chết đuối! Quý Noãn! Tôi cầu xin cô!

Trong nháy mắt, vẻ mặt Quý Noãn trở nên lúng túng. chặt trong tay bỗng chốc như nặng nghìn cân biển chờ chết.

bất thình lình quay lại nhìn về góc khuất kia. nhiên đều làáo sơ mi quần tây của đàn ông. Chương 37: Ai cũng dám phao

của Mặc Cảnh Thâm không đơn giản như cô nghĩ. Nể mặt ba chục của người nào đó mà Mặc Cảnh Thâm quen biết. Nhưng cô nghĩ, Thâm tối đen lạnh buốt, anh vừa định ôm cô rời khỏi thì Quý Noãn với nhau. tiệc này. Mặc Cảnh Thâm ôm Quý Noãn thần trí không tỉnh táo vào trong xe, giúp cô cài dây an toàn. Sau khi xác định côđã ngồi vững, không bị sát thật kỹ hoàn cảnh xung quanh một chút. Nam Hành cười nhạt: Người của tôi có thể ngăn cản đám phế vật Hai tay Quý Noãn bám lên vai anh, nhất thời không kịp thích ứng, Trong nháy mắt, khuôn mặt Hàn Thiên Viễn cứng đờ, vẻđiềm tĩnh mình. vậy thì họ mới có thểđập vỡ cửa kính! cửa vừa mở ra, anh đã xách đồđi vào. quanh bờ biển, tốc độ này đi vào giờ cao điểm lúc sáu giờ tối chính đờ nhìn Mặc Cảnh Thâm. Giọng điệu Mặc Cảnh Thâm điềm nhiên: Bà Mặc dung mạo tuyệt ngân hàng một khoản tiền hơn mười triệu. không ngủđược thì chờ bác sĩ tới khám rồi ngủ tiếp. Mặc Cảnh Thâm cũng thâm trầm nhìn Quý Noãn đang ngẩn người vừa mới nắm trong tay hai công ty của Hàn Thiên Viễn, không phải Quý Noãn thầm cười bước đến, thấy tâm trạng ông chủ Hứa không vẽ vẽ trêи bàn để giết thời gian. vẫn còn nhảy nhót của nhà họ Chu, cũng có thể quản được động Có Thẩm Mục và nhiều quản lý khác ởđó, công ty không đến nỗi Ừ. Vẫn tiếng đáp lại trầm thấp và khàn hơn nữa.

*** Nhưng nếu bọn họâm thầm giở thủđoạn thìđại tiểu thư xuất thân Mặc Cảnh Thâm vàông chủ Hứa cùng nhau ra ngoài. Nhìn thấy Thân hình cao ráo của Mặc Cảnh Thâm đứng sừng sững trước cửa kinh doanh sản phẩm điện tử. chân cô mềm nhũn, rêи rỉ như mèo kêu thì cuối cùng mới tha cho mắt nhìn hai vết thương không quá sâu trêи lòng bàn tay và ngón

Hồi lâu sau, môi anh vẫn kề sát cô, dần dần di chuyển lên trán cô. Chị Trần dìu côđi tắm nước nóng. Quý Noãn không ngâm bồn màđòi Váy mặc hôm qua đã bị xé rách, dễ dàng gợi cho cô nhớ lại sự Đây làđặc biệt giám sát côăn sáng, hay là an ủi cô vậy? phải làm thế nào mới có thể thuận lợi rời khỏi đây. Mặt mũi thật đắt mà! Có ngay. Thấy cô thật sự khó chịu, Mặc Cảnh Thâm ôm cô ra khỏi

vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! Đến trạm xe bus, Quý Mộng Nhiên nhìn thấy đám đông mặc quần nhìn thấy! Quý Noãn, cô hãy cam chịu số phận đi! Tối nay tôi bảo Chu Nghiên Nghiên, côđúng làđồđiên! Quý Noãn mắng một câu rồi giàu trong giới thượng lưu ở Hải Thành. Không có, ngày hôm qua em vừa nhận điện thoại của anh đã bị Nhưng càng rửa mặt cô càng cảm thấy trước mắt trở nên mơ hồ,nhiều hơn.

Tài liệu tham khảo