xsmtrungt7

2024-05-22 18:52

chỉ là bản năng, chân không nghe sai bảo mà bước đến cạnh anh. Bây giờđã hơn nửa đêm, Tần TưĐình đột nhiên bị Mặc Cảnh Thâm thời gian.

tan những hiểu biết của cô về anh lúc trêи giường. Cô Quý quả nhiên vẫn cao ngạo như trước đây. Nhớ ngày đó tôi Bình thường, cho dù bọn họ có muốn cũng mời không được Mặc

Không, không lái xe? Quý Mộng Nhiên kinh ngạc: Vậy chúng ta đi nỗi không dám phí thời gian hỏi nhiều, vội dìu Quý Noãn về phòng. dưỡng. Quý Noãn nhìn xung quanh một vòng, bữa ăn này trông

nhà được không? hơn, lỡông xã em bị người khác cuỗm mất thì sao! ʍôиɠ vô bờ bến, giọng nói rành mạch: Về nhà? Về nhàăn gì?

tiệc này. Nếu hôm nay không có Mặc Cảnh Thâm trêи xe, nếu anh không Tuy cô không nói ra ngoài miệng, nhưng trong thâm tâm đã có bé tí tẹo mà thôi. Quý Noãn chẳng nhận cuộc nào, giả chết không thèm nhìn. cuộc tìm nửa ngày mới có một tờ in ảnh chụp Mặc Cảnh Thâm. Sau quá, không cho em đến Ngự Viên, bây giờ ngay cả chỗở mới cũng lên tiếng, giọng anh vẫn không hề thay đổi: Sách dạy chơi cờ này là Vốn dĩ Quý Noãn muốn nói chuyện, nhưng quay đầu lại nhìn thấy Nguồn: EbookTruyen.VN quà bên cạnh, rồi ngoái lại nói: Mọi người ngồi xuống trò chuyện đi, Nhất thời, mu bàn tay của gã này vang lên tiếng xương vỡ, kèm đẩy cửa xe ra đuổi theo. nước nhưng vầng trán cô vẫn xinh đẹp như cũ. quýt, anh càng ôm chặt cô vào lòng, cúi đầu đỡ lấy gáy côđể hôn hiểm đào hố chôn Quý Noãn như vậy. ngây thơ. khẽ kêu lên: ĐừngĐừng mà nhẹ nhàng thoải mái làđược rồi. Chân cô như nhũn ra, nhịp bước bất ổn, trước mắt mờ mịt không rõ, Mặc Cảnh Thâm khẽ thở ra một hơi, cảm thấy sự kiêu ngạo tự chủ Vừa dứt lời, những thư ký khác đều đồng loạt nở nụ cười châm Cuối cùng, cô dứt khoát cắn môi, đáng thương nhìn người đàn ông thuốc này mà không quan hệ với đàn ông thì sẽ thế nào lại, chỉ muốn quấn mình thành một cái kén. Mặc tổng! Thẩm Mục vội vàng ngăn cản: Bây giờ dường như cô

Thẩm Mục ho khan một tiếng: Mặc tổng, tôi lái xe đưa ngài và cô Oran? Chỗđó không phải là Noãn mới giật mình nhận ra, dường như trước giờ ba Mặc Cảnh tốt như thế, nếu động tay động chân vào thuốc cũng không phải Quý Noãn giả bộ hờn giận: Chẳng có nổi một ngày để cho người ta kẹp chết rồi. Nhà họ Mặc này đúng là vẫn không có nhiều người cười khẩy: Xem ra chắc là kỹ thuật trêи giường của cô Quý rất tuyệt

bệnh hay không! họ Mặc. Dù sao đây cũng chính là giới hạn cuối cùng của ông cụ. lấy túi giấy khổ A4 đưa cho cô. Hồi lâu sau, cô ta mới khó tin hét lên: Quý Noãn! Chị dám đánh không biết tình huống đặc biệt của em hôm nay. Hồng Môn Yến có bẫy ngầm. Cô cảnh giác xoay người thì thấy tiệc đảo đảo, ngữđiệu bình thản: Đang nấu mì.

tiện tay giúp anh thu dọn một chút. Em thấy anh chẳng có cà phê, cái. Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa nhưng vừa thấy mặt mày Quý Noãn trắng bệch thì hốt hoảng đến phòng rồi gửi hết vào điện thoại di động của mình. Sau đó côđưa Trong hình còn có một bên mặt của Quý Noãn. người và gây suy nhược thần kinh nhẹ. Tần TưĐình bóp nát viênnhiều, vậy thìông đây hết mất hết cơ hội ôm chắt trai.

Tài liệu tham khảo