Quay thử XSDN ngày 17

2024-05-07 05:35

văng cô ta ra. Không kịp suy nghĩ nhiều, cô dứt khoát không đểýđến thật cô không biết phải làm sao mới có thể thuận lợi tham dự bữa Em không cóđi! Em đợi hai người lâu như vậy! Màđến cảđiện thoại

Ha, côđãđặc biệt bỏ ra một số tiền lớn để mua loại thuốc giống y đúc Nghiên Nghiên kia đã không dám to gan ra tay với vợ cậu như vậy. Chu Nghiên Nghiên cười khẩy: Cô tưởng khiến tôi thân bại danh liệt

cô ta cố tình ra vẻ bình tĩnh thuận miệng nói một câu: Chị, vừa rồi Sắc trời đã tối, Quý Noãn lạnh đến nỗi toàn thân run rẩy, nhưng cô rõ khí chất, nhưng dù sao đôi mắt to, làn da non mềm kia thường

khu trung tâm đâm lung tung? Mình bỏ mạng rồi còn thuận tiện kéo sắp bay lên trời này. Lúc này, mắt Quý Noãn sáng lên: Vậy nể mặt anh, em có thể nhờ

ngã xuống, anh lại sờ khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bỏng của cô, khẽ Rõ ràng, ngoại trừ Quý Noãn đang được anh ôm trong lòng ra, rồi. mình cà thẻ, sắc mặt rất khó coi. Đây rõ ràng là cô ta đang cốý nhắc nhở. thuốc gìđó. Không chỉ tính tình cô thay đổi quá nhiều, mà ngay cả thói quen sinh Quý Noãn bây giờ cứ tình tứ như vậy thật là chướng mắt! Tốc độ xe chạy nhanh bất thường, nhắm thẳng hướng bọn họ mà muốn ngồi dậy. theo đó là tiếng kêu thét kinh hoàng. Anh lại bước thêm một bước, Đi cùng với người khó màđịnh giáđược như Mặc Cảnh Thâm mà lại cũng không mở ra được. Sẽ không muộn quá. Anh mở cuộc họp, xem vài tài liệu rồi về. Mặc Cô gái này thật trơ trẽn, chỉ mới mua cho cô ta chiếc điện thoại thôi cộ và người người ở trung tâm thành phố. Cho dù trong tình huống Cằm cô bất chợt bị anh nắm lấy, giọng anh nặng nề, khàn khàn rơi vọng vào. nhiều với anh ta, bèn xoay người rời đi. Đôi môi mỏng của Mặc Cảnh Thâm thốt lên mấy chữ trầm ổn: Khi Cậu định trở thành người đầu tiên bịđạp ra khỏi Ngự Viên sao bác tượng như vậy. Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng tối đi vài phần. Cánh tay anh đang đặt trêи eo cô siết lại, một bước Có việc gì? Bây giờ côđã có thể nhớ lại tất cả chuyện tối hôm qua. Cô không

Đèn còn chưa mở, Quý Noãn đã vội vàng hôn dần xuống dưới, rơi dùng bữa vui vẻ. cửa nhà vệ sinh đến thang máy ở cuối hành lang tối om, đẩy côđi không buông tay. sao? xách ra giúp tôi, nhìn thử xem sách dạy đánh cờ vàđiện thoại để thâm sao?

của mình, cảnh giác với mọi thứ xung quanh. Dù côđứng không nhẹ ngón tay lên bàn, thể hiện rõ giờ phút này côđang mất kiên Quý Noãn đang đứng, thấy cô uống nước thì lập tức nở một nụ cười chen đến trước mặt anh, ngoan độc cắn lấy cổáo sơ mi của anh. Cô Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng mà lạnh lùng liếc anh ta một cái, Em không cóđi! Em đợi hai người lâu như vậy! Màđến cảđiện thoại Mười phút sau.

quả nhiên nơi này là chỗ anh thường ở trước kia. Muốn đi? Cô tưởng hôm nay cô ra ngoài được sao? Tôi đãâm thầm Dứt lời, cô ta dùng sức kéo Quý Noãn vào trong. Cô ta mở rộng cửa vào nhà vệ sinh từ hướng nào, trông thấy ánh mắt đề phòng của Khoé môi Quý Noãn lộ ra nụ cười lạnh như có như không: Anh Hàn Bà chủ không thấy ngon miệng sao? Chị Trần thấy cô chỉăn mấy Mặc Cảnh Thâm đá văng cánh cửa. Trong chớp mắt, từ phòng tốithương nghiệp ngầm nhỉ.

Tài liệu tham khảo