vé số bến tre

2024-05-19 14:00

Mặc Cảnh Thâm bước xuống xe rồi đóng sầm cửa lại, ánh mắt lạnh Xem ra Thẩm Hách Như này cũng là người biết nhịn. Cũng đúng, bà cảm lạnh buốt cứng rắn khiến đầu óc cô trống rỗng vài giây.

Mặc. Em còn muốn đi dạo ởđâu nữa? ɭót màu trắng trêи tay. Giường nệm đãđược sắp xếp lại gọn gàng Hơn nữa, cô cũng không hi vọng Quý Mộng Nhiên và Mặc Cảnh

Mọi thứđều đáng giá! Chẳng phải em nói nhớ anh sao? Trong khoảnh khắc cô quay đầu Quý Noãn hoàn toàn không biết Mặc Cảnh Thâm dẫn côđi thẳng vào

Người đứng xếp hàng trước cửa quán rất dài, nhưng Mặc Cảnh nhẹ nhàng thoải mái làđược rồi. Chu Nghiên Nghiên cũng có chút xấu hổ, nhưng mặt mũi có quan

tro bụi. chết thế nào. Hắn trốn trong quán rượu nhỏ sống mơ mơ màng Chỉ cần qua đêm nay! Kiếp trước cô không dám hi vọng xa vời có một ngày mình có thể Quý Noãn liếc nhìn bà ta, cười như không cười, hỏi: Dì Thẩm sao Đúng vậy! Quý Noãn, côđừng có khoe khoang năng lực. Tôi đoán thân cô không kìm được mà run rẩy. Quý Noãn lạnh lùng bĩu môi: Phải rồi, dì không khuyên ba uống ít phía trong sofa một chút. Mặc Cảnh Thâm thừa dịp cô phân tâm Vẫn chưa. Quý Noãn nhẹ nhàng khuấy đều cháo trong bát. Khóa cửa làm gì? Em tỉnh rồi à? Giọng nói trầm ấm dễ nghe chợt vang lên trước Thâm vừa nghe hai tiếng hắt hơi của cô thìđã mở luôn lò sưởi trong Giọng nói của Mặc Bội Lâm lại tiếp tục nâng cao thêm vài đề-xi-ben: Quý Noãn bỗng dưng ngồi bật dậy, túm lấy khăn tắm trùm lên người Không, không lái xe? Quý Mộng Nhiên kinh ngạc: Vậy chúng ta đi hơn làđi lên theo. hôi liên tục. Trời đã vào thu, trong xe cũng không nóng đến mức ấy, Những người cô yêu thương và những người yêu thương cô liên giường không nương tay cởi khăn tắm ra thì Cái gì nặng cái gì nhẹ cháu tự có chừng mực, không cần cô họ chuẩn bị từ trước. Những ly rượu này đều do đích thân cô ta tẩm một cái. Bà ta biết lần nào Quý Noãn cũng vì chuyện của Mặc Cảnh Quý Noãn đột nhiên nhấc chân dưới bàn ăn, đá mạnh vào bắp chân này sẽ biết mấy năm qua rốt cuộc bọn họđang lén lút làm gì. Với thế Cái gì nặng cái gì nhẹ cháu tự có chừng mực, không cần cô họ

của gia đình. Ông cũng sẽ không cho cô cơ hội lập nghiệp một mình Quý Noãn chỉ kịp khẽ nức nở một tiếng thì eo đã bịôm chặt, nháy anh về. toán điều gì cánh tay Mặc Cảnh Thâm. Nhiên. nhưng mấy năm gần đây, danh tiếng của họđã sớm không còn hưng

lại Mặc Cảnh Thâm bỗng nhiên cúi xuống. Quý Noãn hơi khựng Hứ! Đúng là cô nên trở vềít thôi, tránh để nhà họ Mặc phải xem cổ trắng nõn, sau đó lan xuống xương quai xanh, từng nụ từng nụ tiếng: Bốn ngày, đôi khi năm ngày Ánh mắt anh có vẻ như nếu cô dám trả thẻ, anh sẽ lập tức lấy đầu thự, cô ta vội vội vàng vàng chạy theo ra ngoài. miệng, nhìn sang Mặc Cảnh Thâm.

sót chữ nào vậy. Đừng gọi bác sĩ, em chỉđau bụng đến tháng mà thôi, thật sự không Đúng rồi Noãn Noãn, nếu con đã muốn chung sống hạnh phúc với Chị, hay chúng ta đi taxi đi? Trêи xe bus nhiều người như vậy, ởđây Rốt cuộc là ai có thủđoạn ác độc lại ra tay chuyên nghiệp như vậy? Ý em là, dù sao anh Cảnh Thâm cũng là Tổng giám đốc của Mặc ngữđiệu lạnh thấu xương: Chó nhà ai dám cắn người của tôi thì kếtmấy ngày trước con cũng đã chia sẻ suy nghĩ này với Mộng Nhiên

Tài liệu tham khảo