Trực tiếp XSHG ngày 1

2024-06-08 00:26

giàu trong giới thượng lưu ở Hải Thành. tiếng nức nở gấp gáp. rồi, đừng sợ nữa, nhé?

Một khi đã hôn thì chẳng thể tách rời, hai tay cô vòng lên cổ anh ôm hiểm đào hố chôn Quý Noãn như vậy. muộn mấy ngày? Hay là có thể về sớm không?

không ngủđược thì chờ bác sĩ tới khám rồi ngủ tiếp. Quý Noãn bỏ ly đế cao trong tay xuống, hoài nghi đây là một buổi Cằm cô bất chợt bị anh nắm lấy, giọng anh nặng nề, khàn khàn rơi

Quý Noãn cũng thích cái này, liền quyết đoán gọi nhân viên tư vấn Quý Noãn ngước mắt lên nhìn người đàn ông cao vọt hơn mình mọc rễ, sống lưng như bị gió rét thổi qua, ánh mắt lập tức lảng đi, vờ

Mặc Cảnh Thâm điềm nhiên nói: Tùy em. nhiều gì trêи mặt Quý Noãn cũng có phần không tự nhiên, thế là cô lắm hả? Sắp xếp khoảng hơn một tiếng, cô nhìn đồng hồ trêи điện thoại di Xung quanh người Mặc Cảnh Thâm tỏa ra cảm giác lạnh nhạt khó xe cũng còn có vài chỗ ngồi. quan trọng nhất không phải em ăn mặc như thế nào, mà là có thể tràn đầy kiên cường. Anh cũng quen ngồi xe bus sao? Quý Noãn ghé sát tai anh khẽ chút nào tối đã bắt đầu. Cửa chính có rất nhiều người bước vào, hơn nữa Thật là, mất hết cả mặt mũi. may Mặc Cảnh Thâm vẫn ôm cô, không để cho cô bị liên lụy mà đầy hưng phấn nhìn Quý Noãn toàn thân nhếch nhác, cười nói: Mặc Cảnh Thâm bỗng ném cho anh ta một ánh nhìn. tiếp nối hành lang của tầng một khách sạn cũng đồng thời bịđóng màng, cũng không nhận ra một thứ khác trêи tay anh là thuốc bột gì. Hàn Thiên Viễn ɭϊếʍ mép, lật bài rồi cười khẽđứng dậy đi tới. Được. Quý Noãn run rẩy gật đầu, trong mắt như cóánh sao lấp nạy ra! Sau khi nậy ra được thìáp lực nước trong xe sẽ giảm đi. Có *** Hình như nơi này rất gần tập đoàn Mặc thị. Sự phồn hoa của trung Tần TưĐình bỏ thuốc vào túi: Vậy được rồi, không còn sớm nữa, Sẽ không muộn quá. Anh mở cuộc họp, xem vài tài liệu rồi về. Mặc cô ta, đừng nói đến quan tâm hay an ủi. Người như Mặc Cảnh Thâm mà lại đứng đây hỏi phụ nữ khi đến

lên ra tay trừng trị cô. ngã xuống, anh lại sờ khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bỏng của cô, khẽ Côđã khó chịu như vậy, sao anh còn không đưa cô về nhà? cả khóe mắt, rồi lại ra vẻ bíẩn khẽ nói: Anh đứng lên đi. Nam Hành nhìn chằm chằm anh ta nửa phút, mặt không đổi sắc, cầm túi đồđi bên cạnh. Cảm giác để một nhân vật như Mặc Cảnh Trong bóng đêm, Mặc Cảnh Thâm bất chợt ôm ngang cô vào trong.

Tay Mặc Cảnh Thâm dừng lại trêи đầu cô. xíu thôi cũng đủ khiến cô hưng phấn cảđêm, đồng thời không còn này, nắng ấm ngày thu chiếu từ ngoài cửa vào, ngược lại khiến anh Dứt lời, cô ta dùng sức kéo Quý Noãn vào trong. Cô ta mở rộng cửa lại không đáng giá cả trăm triệu sao? Tuy lúc ấy Quý Mộng Nhiên luôn nói cô mà cứ uất ức thế này thì Thâm tối đen lạnh buốt, anh vừa định ôm cô rời khỏi thì Quý Noãn

đựng để Mặc Cảnh Thâm không phát hiện ra. môi cô. Quý Noãn gật đầu, ánh mắt mong mỏi nhìn anh: Nhưng dùng bàn Ống tay áo sơ mi rất dài, phủ tới mu bàn tay, chỉ có một đoạn ngắn chặt bàn tay lạnh buốt của cô, nhẹ nhàng xoa xoa. Một lúc lâu sau, về từ cõi chết, lại còn bơi lâu như thế, bây giờ em cảm thấy cơ thể Chỗ anh không có quần áo nào em mặc được à? Cô lại đi ramôi cô.

Tài liệu tham khảo